Bộ sưu tập những câu nói hay nhất về tình yêu của 8x 9x 10x


Tình yêu vốn dĩ khó nói thành lời, những câu nói hay nhất về tình yêu được tổng hợp dưới đây được rút ra từ những cuộc tình đơn phương, tan vỡ và đặc biệt rất hợp với tâm trạng của những người đã yêu và đang yêu

Thế hệ 8x 9x 10x đều phải trải qua ít nhất một cuộc tình, những lời nói yêu thương trao cho nhau, những đắng cay mà tình yêu không trọn vẹn đều đem lại cho các bạn những xót xa và một bài học trong suốt cả đời mà đôi khi một lúc nào đó nhìn lại bạn lại mỉm cười. Bất kể bạn thuộc thế hệ nào đi nữa, một khi con tim đã rung động thì chắc chắn một điều dù là đắng cay hay hạnh phúc nước mắt cũng sẽ lăn dài trên má




Những câu nói hay nhất về tình yêu của thế hệ 8x 9x 10x 1

Sẽ đến lúc chúng ta hiểu ra lời yêu vụng về nhất là lời yêu mong được đáp lại. Bởi tình yêu đó, rốt cục, cũng chỉ là ước muốn chiếm hữu….Lời yêu chân thành nhất, ngược lại, chẳng đòi hỏi và mong cầu gì. Vì chỉ cần nhìn thấy nhau và biết rằng chúng ta vẫn còn sống dưới chung bầu trời, ướt cùng một cơn mưa, là đủ

Con gái khi yêu chỉ sợ gặp phải hoàng tử hành tây trong truyền thuyết thôi. Cậu muốn nhìn thấy trái tim chàng, chỉ còn cách là bóc hết lớp áo này đến lớp áo khác, chảy nước mắt; cuối cùngcậu mới biết rằng, hóa ra hành tây ko hề có trái tim.”

Tôi biết giữa tôi và anh có một vài thứ nảy mầm, nhưng tôi không dám đi tưới nước, cũng không dám đi trồng hoa, tôi sợ khi hoa nở sẽ không giống như những gì tôi đã nghĩ, hoặc có thể cũng chẳng trồng ra được loại hoa gì….Tôi không biết rốt cuộc tôi đang sợ anh hay sợ chính tôi, hay là sợ cái ranh giới chật hẹp chỉ cần muốn là có thể vượt qua giữa chúng tôi.

Hai người yêu nhau nếu quyết định bước đi cùng nhau, thì nhất định phải cùng nhau gánh chịu, cùng nhau đối mặt, mặc kệ gặp phải chuyện gì, khi có một người ở bên, tất cả đều trở nên tốt đẹp

Ta sẽ phải có những lựa chọn. Hoặc để người ấy ra đi, cất ký ức vào tận đáy tim. Hoặc quyết tâm tìm người ấy, dẫu tới nơi tận cùng thế giới…

Nghịch lý thường nằm ở chỗ, chúng ta cứ thường phán xét cuộc sống của người khác dựa trên quan điểm cá nhân, rồi lại loay hoay tìm cách sống sao cho hợp với đánh giá theo quan điểm của người khác.


Có người nói rằng, dù cô có thể sống lâu đến khi nào đi chăng nữa, thì những năm tháng yêu tha thiết một ai đó vẫn luôn là dài nhất trong cuộc đời này.

Phụ nữ rất ngờ nghệch, ngốc nghếch khi yêu. Họ muốn làm nhiều thứ cho người mình yêu chứ chẳng phải cho mình. Đó cũng chính là điểm ấu trĩ nhất của cô.

Đàn ông hào hoa trong quan niệm của tôi không phải những gã sẵn sàng làm tình với hàng tá ả đàn bà. Tôi thích những kẻ đầy lòng tự trọng và sở hữu một độ phũ nhất định trước sự thèm muốn của phụ nữ.

Tôi bị rơi vào khủng hoảng. Gọi cấp cứu, nhưng mà người ta trả tôi về và nói rằng, tình yêu không phải là thảm họa…

Nếu ai cũng biết hài lòng với hiện tại, không tham lam hướng mãi về cái sự “đủ” đầy trừu tượng kia , thì mọi thứ sẽ luôn luôn không thừa – không thiếu…

Xin em đừng khóc nữa…Mùa mưa đã cạn rồi…Nỗi buồn xin gói lại…Cất vào miền xa xôi.

Mỗi lần, khi mà những giọt mưa rơi trên má, tôi tưởng tượng rằng đấy là nụ hôn của em….Tôi thích một cơn mưa rào…

Tình yêu là thứ khó trọn vẹn nhất thế gian. Không sứt ngang thì mẻ dọc. Khó lòng vẹn toàn.

Có những yêu thương không bao giờ thuộc về người đến muộn.

Khi phụ nữ quá đau đớn thường họ sẽ không nói nữa. Tất cả trở thành điều bí mật được cất giấu kĩ để tự tổn hại chính mình thay vì làm đau đối phương…


Những câu nói hay nhất về tình yêu của thế hệ 8x 9x 10x 2

Hôn nhân quả thực là một nấm mồ, nhưng dù thế nào thì mồ yên mả đẹp vẫn tốt hơn là phải phơi thây ngoài đường.

Làm một người thực sự biết lắng nghe cũng thật đau khổ. Chỉ có nghe mà khó có thể nói.

Trong một bức ảnh có mặt bạn và nhiều người khác. Người đầu tiên bạn nhìn đến là chính bản thân mình….Vậy nên đừng lầm tưởng sự quan tâm của người khác sẽ dành cho bạn đầu tiên. Dù bạn có quan trọng với người ta đi nữa thì cũng chỉ đứng sau cái tôi của họ.

Hóa ra, trên đời thực sự có một người như thế, người mà ta muốn ở bên, chẳng vì lý do nào, chỉ đơn giản là hạnh phúc – một cảm giác không thể diễn tả bằng lời.

Ở đời có hai thứ mất đi rồi con người ta không bao giờ lấy lại được. Đó là gia đình và thời gian.

Gặp em rồi tôi bỗng trở nên rất nhỏ bé, nhỏ bé đến mức như hạt bụi trên mặt đất, nhưng trong lòng tôi thích điều đó. Hơn nữa ở đó còn nở ra một bông hoa…

Chọn người thay thế, hay làm người thay thế, chẳng ai là dễ chịu. Thế nên đừng vì sự cô đơn của bản thân mình mà tàn nhẫn với người khác, để rồi người đau không chỉ một mình ta.

Đôi khi con người ta vẫn rất hay vô lí, họ yêu thương một ai đó vô điều kiện đến mức không thể dừng lại được, rồi lại tự cho rằng người ấy cần phải có một thứ trách nhiệm gì đó để đáp lại bản thân mình.

Anh ở đây, em mải miết kiếm tìm…Cất em trong tim, anh đi tìm em mãi…

Nếu yêu nhau, đến cuối cùng còn có thể biến thành nguyền rủa, vậy lời thề son sắt lúc trước, ưng thuận hứa hẹn lại là gì?

Cuộc đời ta rồi sẽ đến một giai đoạn, chợt thấy lười với việc mở rộng các mối quan hệ của bản thân. Thế nên lục tung trong ký ức, tìm một người cũ, có thể ngồi ăn món quen trong một quán xưa, vậy thôi đã là bình yên.

Vào lúc đói bụng, dù là ăn mì gói thôi cũng có thể khiến bạn cảm thấy thoả mãn….Vào lúc mệt mỏi, chỉ một câu “ổn không” thôi cũng có thể khiến bạn trở nên yếu đuối vô cùng.


Sau một thời gian sống trong xã hội này, tôi hiểu được rằng….Khi đọ số mặt nạ với đối phương, người nào có nhiều mặt nạ hơn sẽ là người chiến thắng.

Những lời thề hứa vốn được sinh ra để thỏa mãn lòng người hơn là để được thực thi.

Có biết vì sao người xưa lại ví tóc với tình yêu không? Bởi tóc cũng giống như tình yêu, rụng một sợi không mảy may đau, rụng hai sợi chẳng màng quý trọng, từng mảng từng mảng rụng rơi mới thấy nhói lòng, đợi đến khi mái đầu nhẵn bóng mới đau đớn khóc than. Tiếc thay thuốc mọc tóc hiện nay đã không còn hiệu nghiệm…


Những câu nói hay nhất về tình yêu của thế hệ 8x 9x 10x 3

Các người chỉ đánh giá sự việc qua vẻ bề ngoài rồi bẻ cong sự thật theo ý mình thôi.

Trong thành phố này không thiếu đàn ông độc thân, nhưng cô không biết cuối cùng người nào sẽ là chồng mình

Tình yêu cũng giống như nhặt vỏ sò vậy. Không phải nhặt cái lớn nhất, không phải nhặt cái đẹp nhất mà là nhặt cái mình thích nhất.

Anh có thể làm bất cứ thứ gì em muốn. Cứ nói với anh em muốn gì, anh sẽ làm thứ đó cho em

Người không tốt với ta, không hẳn họ là kẻ xấu con ạ, đơn giản là với ta – họ không muốn đóng vai lương thiện, vậy thôi.

Đừng có mang tôi đi đột ngột. Hãy cho tôi có đủ thời gian để nói lời tạm biệt…!

Yêu một người không sai, nhưng sẽ là vô cùng sai lầm khi bạn đem toàn bộ tình yêu đặt nơi người đó….Giống như là mơ một giấc mơ. Tỉnh giấc, ngỡ rằng chỉ có đầu đau, đâu ngờ rằng tim cũng đau như vậy.

 Yêu mãi mãi? Tôi không tin. Không tin? Vậy thì đúng là nó không tồn tại. Mọi thứ, chỉ xảy đến khi người ta tin

Khen một đứa trẻ quá liều, là một cách làm hư chúng…Nhưng chê một đứa trẻ quá nhiều, cũng là một cách làm hỏng sự tự tin của chúng…Điều gì quá, thường không tốt…Luôn luôn thế kể cả tình yêu

Khi nhắc bản thân cố phải quên anh, tôi mới nhận ra trí nhớ của mình vô cùng tốt, tốt cực kì


Có lẽ cô đã đi đến một giới hạn nào đó và vô cùng mệt mỏi. Người lạ như tôi, chỉ cần chạm vào dù bằng một câu hỏi cũng sẽ làm cô vỡ tan

Tôi đang đi đâu, tìm ai giữa mịt mùng xa vắng này? Tôi thấy người yêu thương ấy đã bỏ rơi tôi lại phía sau…Tôi chạy, tôi đuổi theo một hình bóng yêu thương chất chứa, tôi đuổi theo nụ cười duyên đến ma mị, nghẹt thở, làn da ngăm rám nắng, bóng hình cao lớn của người đàn ông tôi yêu thương….Nhưng đôi chân tôi mỏi mệt quá, bàn tay tôi bé nhỏ quá, trái tim tôi mong manh quá, làm sao hỡi người?

Con người ta có bên trái một trái tim để đặt vào đó những điều rõ ràng và chân thật cần phải ghi nhớ, còn bên ngực phải, ta cũng có quyền lưu lại một trái tim khác và đặt vào những điều bé nhỏ nhưng quan trọng, cần thiết nhưng mơ hồ…

Con người ta sống trên đời chỉ là mong sẽ có ai đó yêu thương họ thêm một chút, quan tâm thêm chút, rồi khi mất đi thì sẽ có kẻ thương tiếc nhớ về….Còn nếu có ai nói không cần thiết, chẳng qua là tự nhắc nhở bản thân, sợ hãi sẽ hụt hẫng mà thôi.

Trên đời này, có những thứ mất rồi là mất rồi, dù cho có cố gắng mấy cũng không thể nào tìm lại được. Đó cũng chính là lúc bạn bắt buộc phải học bài học thương tâm nhất: buông tay


Những câu nói hay nhất về tình yêu của thế hệ 8x 9x 10x 4

Một giây nào đó, bạn sẽ bắt gặp những thứ na ná như là tình yêu, hoặc cuộc sống cho ta gặp những con người ta cứ ngỡ rằng đó sẽ là người duy nhất, người mà duyên số đã trao gửi cho riêng mình….Nhưng hãy đủ tin yêu, đủ ngọt ngào để đi qua giông bão, cuối cơn mưa sẽ có cầu vồng! Sẽ có người đứng đợi bạn ở nơi đó, chỉ cần trái tim nhỏ bé căng đầy can đảm

Kí ức tuổi thanh xuân là kho báu quý giá nhất và mãi được lưu giữ trong mỗi chúng ta

Niềm tin hả, chỉ mỏng tựa mảnh giấy thôi. Một khi đã nhàu nát, thì không thể nào trở lại phẳng phiu nữa..Trừ khi vứt nó đi..

Đôi lúc mệt mỏi đến độ chỉ muốn có được một bờ vai để tựa vào, cho dù là tình bạn cũng được, tình yêu cũng được

Có một vài người giống như biển xanh, sâu không thấy đáy…

Con người ta không phải ngẫu nhiên mà lạnh lùng, xa cách với người khác. Chỉ là do, cuộc đời này vốn lạnh lẽo, người đời ̣nay lại lạnh nhạt, hững hờ. Nếu ta không tự bảo vệ bản thân bằng vẻ ngoài mạnh mẽ, ai sẽ là người dành cho ta chút tiếc nuối khi ta bị tổn thương đây?

Sau này, khi ta đã ra đời làm việc, hay xa nhà để học tập, có lẽ về nhà cũng chỉ kịp nói dăm ba câu, rồi lại rời nhà đi tiếp, ngay cả một bữa cơm cũng chẳng kịp ăn…Lúc ấy, có lẽ ta sẽ giật mình lúc ngẩng mặt lên, nhìn thấy những sợi tóc bạc đã điểm nhiều hơn trên mái đầu cha mẹ. Thời gian vốn chẳng đợi người… Thanh xuân rất vội, thế nhưng đừng đi quá nhanh, để rồi cuối cùng chỉ còn mình ta ngơ ngẩn ở đời…. Nếu có cơ hội, hãy về nhà, nhiều hơn

Kẻ tự tay bóp nát tình yêu của chính mình thì không đủ tư cách nhớ nhung về quá khứ.

Giống như một ông chú ngủ bên lề đường, giống như một chiếc ghế dài trong công viên, tôi cảm thấy mình chỉ lặng lẽ đứng yên ở một vị trí cố định và vô tình được hàng triệu người để mắt tới. Tôi nhớ đến những cuộc gặp gỡ ngắn ngủi, vô số những nụ cười và cả những giọt nước mắt, họ đã để lại một góc trong tâm trí tôi và họ liên tục ùa về trong tâm trí tôi.

Tôi cứ chờ như vậy. Chờ Xuân đến, Hè sang, Thu qua, Đông tàn. Chờ đợi để mong cảm nhận được một chút bình yên, một chút ấm áp….Nhưng rồi sao? Một mùa nữa lại qua rồi. Tôi vẫn cứ chờ như thế. Chỉ là thêm một giây, một phút hay một ngày, tôi chờ người không nhớ tôi. Lặng thầm, không ai hay. Chỉ mình tôi. Đơn phương…

Chúng tôi là hai kẻ lạc trong mê cung. Chẳng thể tìm thấy nhau, cũng chẳng thể tìm lối đi riêng cho chính mình…


Thê không bằng thiếp. Thiếp không bằng kỹ nữ. Kỹ nữ không bằng vụng trộm. Vụng trộm không bằng không trộm được.

Và tôi hiểu ra rằng, kể cả khi bên cạnh tôi là hàng trăm người bạn, tôi vẫn cứ buồn, vì giữa bao người tôi vẫn thấy cô đơn. Tôi mỗi lúc một cô đơn, vì giữa bao người vẫn không tìm nổi ai khỏa lấp được sự trống vắng. Và giữa bao nhiêu trống vắng, tới khi tìm thấy lại được thấy âu lo, tìm cách giữ chặt tay….Cứ thể luẩn quẩn, không lối thoát.

Quên cũng là tự tha thứ… Thay vì con cố gắng tẩy rửa trí nhớ, xoá sạch cả mảng quá khứ. Thì học cách thứ tha vẫn đơn giản hơn nhiều.

Có những chuyện không phải cứ cố gắng là được. Chẳng hạn như, yêu thương một người, và mong rằng nơi trái tim họ cũng có một chỗ thật ấm áp dành cho mình.


Những câu nói hay nhất về tình yêu của thế hệ 8x 9x 10x 5

Ra chuyện tình cảm tức là nhìn một ai đó rồi quay đi, rồi quay lại nhìn, rồi quay đi, rồi quay lại nhìn, rồi quay đi… Đến chừng nào mỏi cổ thì thôi! Chán ngắt!.

Khi ngày hôm nay trở thành ngày hôm qua, khi yêu trở thành đã từng yêu, thời gian đã thổi bay tuổi thanh xuân của bạn.

Mơ ước là quyền của con người, đâu ai cấm cản, có lúc mơ thành được thực, người ta hân hoan, có lúc mơ hoài cũng là mơ, người ta lờ đi, quên luôn cái giấc mơ của một thời.

Thời gian không cho phép ta quên được ai đó, mà chỉ cho ta quen dần với thói quen không có họ.

Thanh xuân, chính là gặp gỡ với bảy cái tôi: một là tươi sáng, hai là đau buồn, ba là đẹp đẽ, bốn là mạo hiểm, năm là quật cường, sáu là yếu mềm, và cái cuối cùng chính là – đang trưởng thành.

Từ ngữ, cũng chỉ là một cuộc kiếm tìm. Bạn có thể mượn nó để vỗ về một nỗi đau hay phơi khô một cuộc tình. Rồi thời gian cũng xóa nhòa, bạn chỉ còn lại mình.

Tuổi trẻ nhiều khi vô tâm vô ý, nên thành ra yêu ghét cũng vô tư, vậy mà có những ngày trôi đi dành cả một đời để quên cũng không được.

Suy cho cùng, không mài sự lãng mạn ra ăn được, nên người ta dần sống như thế. Và quên mất cách cảm động khi đọc một trích đoạn hay, quên mất cách khóc khi đọc một bài thơ tình cổ điển, quên cả cách ngồi cạnh nhau mà không phải nói gì.

Đến cùng thì người ta vẫn quan tâm cái trước mắt hơn là việc phải để ý đến hậu quả sau này!

Dù là con người hay yêu quái, trong tận thâm tâm chúng ta đều giống nhau. Rằng nỗi cô đơn luôn khiến ta sợ hãi, ở một mình cô đơn lắm và bước đi đầu tiên thì luôn đáng sợ.

Để có được lòng tin của một người, bạn có thể mất rất nhiều thời gian. Nhưng để đánh mất nó, thì nhanh hơn rất nhiều.

Nước mắt, vừa phải sẽ nuôi lớn tình yêu nhưng quá nhiều sẽ thành dung dưỡng cho đổ vỡ. Cái gì quá cũng không tốt, nên biết điểm dừng để vẹn toàn tất cả. Tình yêu cũng như thế mà thôi…

Chuyện tình yêu, cũng có khi kết thúc nhẹ nhàng và bình thản đến bật khóc…

Giá trị của đồng tiền, đằng sau chính nó là những bài học. Con sẽ học được những bài, mà chả có giáo trình nào dạy, chỉ có tự ngã, bị xô ngã, hoặc suýt ngã, mới nhận ra.

Sự thật về internet rất đơn giản: không ai biết bạn là ai, cũng chẳng ai quan tâm bạn như thế nào, bạn có thể làm đủ trò điên dại sau đó biến mất mà cũng chẳng sợ bị tìm ra. Có phải, trong xã hội này, ai cũng muốn như vậy – muốn được đeo một chiếc mặt nạ vào và làm đủ thứ điên rồ?

Tôi muốn đi ăn cùng em. Tôi cũng muốn đi xem phim với em. Tôi cùng muốn cùng đi du lịch với em. Có rất nhiều thứ tôi muốn chúng ta cùng làm với nhau. Trong những chuyện đó, em có biết điều tôi muốn làm cùng em nhất là gì không? Tôi muốn buông tay em thật bình thản. Nếu em nói tôi không phải là người trong trái tim em, tôi chỉ muốn để em đi thật bình thản thôi.

Đôi khi trong cuộc sống chúng ta nên có những giây phút thật sự yếu đuối, để mở cửa cho nước mắt chảy xuôi, cho nỗi đau trôi xa. Đừng cố gắng mạnh mẽ dể rạn vỡ âm thầm sống cùng tháng năm, điều mạnh mẽ không cần thiết ấy đối với người đã ra đi thì có là gì…

Con người luôn có nhiều hơn một khuôn mặt mà chúng ta được chiêm ngưỡng.

Hòn đá cuội trong tay thiên tài, còn hơn lưỡi dao sắc trong tay kẻ vô dụng.

Khi một cô gái gom hết tự tin sau khi nhận được lời chia tay để quay lưng bước đi, thì chính là lúc họ mỏng manh, yếu đuối và muốn được níu lại nhất.

Trên đời này, chuyện sai lầm mà một người không nên mắc phải nhất, chính là tự cho rằng bản thân rất quan trọng với một ai đó….Vì sao ư? Đến khi bị bỏ rơi, bạn tức khắc hiểu ngay được thôi.

Trong cuộc đời mỗi người không sớm thì muộn, khắc sẽ xuất hiện một người là mưa, là nắng, là bình yên, là nước mắt… Và cho dù nhiều năm sau này ta cũng chẳng quên. Đó là tình đầu.


Những câu nói hay nhất về tình yêu của thế hệ 8x 9x 10x 6

Trong một xã hội mà lòng ích kỷ và sự tự tôn thường được đặt cao hơn những giá trị còn lại, không có mấy người kỳ vọng vào lòng tốt của người khác. Vì sau tất cả, công bằng mà nói thì đời vốn không bằng.

Chẳng phải ngẫu nhiên mà con người ta sinh ra lại có một đôi tay….Nếu không thể nắm tay ai khác, ta có thể nắm tay chính mình….Nếu không thể ôm vào lòng một ai đó, đơn giản ta hãy ôm lấy bản thân mình thôi, một chút cô đơn, nhưng bớt đi bao phần khổ sở.

Những giây phút quan trọng duy nhất trong đời là những giây phút mà chúng ta luôn nhớ đến.

Con người ta có thể mặc những bộ quần áo khác đi, yêu những thứ khác đi, nói những lời khác đi, không có nghĩa là họ trở nên hoàn toàn xa lạ, không biết nhớ, không biết hoài niệm, không biết giữ cho riêng mình một chốn nào đó để nghiền ngẫm những kí ức.

Người thành công, là người biết tận dụng hai mươi tư giờ của mình một cách khéo léo và thông minh để sinh ra lợi ích cho bản thân. Kẻ thất bại, là kẻ lãng phí thời gian đó để oán thán sao đời bất công.


Nhưng cũng giống như trò chơi trốn tìm lúc trẻ thơ, bạn nghĩ rằng bạn sẽ trốn thật kỹ và không để ai tìm thấy; thực ra, bạn lại muốn được tìm thấy. Mọi sự trốn tránh có lẽ sẽ chẳng ích gì nếu bạn không đối mặt với nỗi sợ của chính mình, dù chỉ một lần.

Có những người tuy không còn tồn tại trên đời này nữa nhưng trong tim ta luôn có họ. Ta chỉ cần biết họ luôn ở đó là đủ.

Có lẽ có một ngày, chúng ta đều sẽ phát hiện ra, tất cả mọi thứ chúng ta trăm phương ngàn kế đạt được kì thực hoàn toàn không quan trọng. Mà thứ chúng ta muốn nhất đã vĩnh viễn không thể có được.

Kí ức vỡ, giữ mãi thành bệnh. Bởi lẽ gì phải chơi vơi nhớ hoài người đã buông tay?

So với việc làm người tốt, mình tự thấy muốn làm kẻ xấu hơn. Vì kẻ xấu sẽ chẳng mất thời gian để tâm đến chuyện đứa khác nghĩ xấu về mình, còn người tốt thì luôn sợ sợ hãi hãi chuyện bản thân sẽ xấu đi trong mắt người khác…Phí thời gian.

Trên đường thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng???...Căn bản là đứa lười sẽ nghĩ cách đi khác thay vì đi bằng chân thôi.

Hãy làm những điều khi còn cơ hội, đừng lặp lại những sai lầm đã qua. Ai cũng sai, và ai cũng xứng đáng một cơ hội thứ hai.

Có phải khi hồn ta là nắng, ngày mới thực nắng lên?

Người ta nói rằng tình yêu không bao giờ đứng yên một chỗ. Nếu không thì tất cả mọi người đều cưới mối tình đầu cả rồi…


Những câu nói hay nhất về tình yêu của thế hệ 8x 9x 10x 7

Cuộn chỉ rối nào cũng phải có một điểm khởi đầu của nó.

Ừ thì, chúng ta đâu còn gì chung ngoài những năm tháng cũ, nếu lỡ quên luôn cả điều ràng buộc hiếm hoi ấy giữa hai đứa, thì biết người còn nhận ra nó là ai – nếu có ngày gặp lại?

Đôi khi, con người ta nhớ nhung nhiều nhất lại chính là bản thân… thấy nhớ chính mình, ngày xưa cũ…

“Yêu thì ngọt ngào, thất tình thì đắng cay. Có người thắc mắc, vì sao tình yêu lại vô duyên vô cớ mất đi, vì sao nói chia tay là chia tay ngay được? Thế nhưng chẳng ai hỏi, vì sao lúc đầu hai người lại yêu nhau? Nếu có thể trả lời được câu sau, thì nhất định cũng sẽ trả lời được câu trước. Tôi thà rằng tin là vô duyên vô cớ, chứ cũng không chịu tin là vì chán, vì ghét, mà cuối cùng chia tay.”

“Tôi muốn thành thật với người con gái mà định mệnh mang đến. Rằng chính tôi chứ không phải ai khác được chọn để làm người yêu của nàng. “… Nếu bạn gặp người ấy cho tôi gửi lời chào

Có những con người quan trọng đi qua mà ta không nhận ra cho đến khi họ thực sự biến mất, không phải như sự héo tàn của cây cỏ, không phải như thành phố hết một mùa mưa, mà như một phần cuộc đời, không thể nào thay thế nổi.

Muốn yêu một người, không có cơ hội; muốn hận một người, không có lý do….Muốn chạy trốn, không có chỗ trốn; muốn sa đọa, không có can đảm

Đôi khi, con người ta thiếu thốn nhất lại chính là tính cách mang tên “ngốc nghếch”….Chúng ta luôn cố lí trí, luôn cố tỉnh  táo, luôn lo sợ… trong tất cả mọi chuyện….Để rồi, ta vì do dự mà bỏ lỡ nhiều điều, vì chần chừ bất an mà mất đi một vài người quan trọng.

Thời niên thiếu, chúng ta thích nói về lí tưởng, thích lập nên những kế hoạch, cho rằng chỉ cần bản thân mình đủ thông minh, đủ nỗ lực là có thể thực hiện được, nhưng chúng ta lại không biết không gian quanh ta chính là đường kẻ dọc, thời gian của ta chính là đường kẻ ngang, chúng tạo nên vận mệnh, mà chúng ta chỉ là một quân cờ nho nhỏ trên bàn cờ vận mệnh ấy, chỉ cần bàn cờ kia rung nhè nhẹ thôi, chúng ta cũng sẽ bị lệch khỏi quỹ đạo kế hoạch.

Thoát không khỏi vòng xoáy của số phận, chạy không khỏi trói buộc, tình yêu ai có thể nói đúng sai? Có lẽ sai lầm chỉ ở chỗ chúng ta vốn dĩ không nên gặp nhau.

Tôi ngẩng cao đầu, dùng ánh mắt khiêu khích ngắm nhìn thế giới xung quanh, nhìn như thật quật cường, thật kiên cường, nhưng thực ra trong lòng lại đang cất giấu sợ hãi và mê man.


Những người lớn ạ, chúng con có thể hiểu được khát vọng của mọi người muốn vun đắp cho chúng con ngày một ưu tú hơn, nhưng xin mọi người hãy hiểu: chẳng phải lưỡi dao sắc bén rét lạnh có thể khắc ra được một bức tượng đẹp đẽ, mà là một đôi mắt biết nhìn, biết thưởng thức cái đẹp, một trái tim tràn ngập tình yêu thương, một vòng tay ấm áp mới khắc nên được một bức tượng đẹp đẽ nhất.

Tôi không phải là người tuyệt vời nhất, nhưng tôi sẽ làm những điều tuyệt nhất cho người mình yêu.

Tuy biết rõ từ “hạnh phúc” này nói ra thì đơn giản, nhưng làm mới là khó, nhưng có người bên cạnh bạn nói to rằng sẽ cho bạn hạnh phúc, thì chí ít cũng khiến bạn có hy vọng, chẳng phải thế sao?

Khi trong trái tim anh không có tình yêu, thì anh không có gì cả. Không có những ước mơ, không có những câu chuyện. Không có gì cả.

Trên đời này, ngoài anh ra không ai khiến em tổn thương thêm được nữa. Trên đời này chỉ mình anh sẽ không ngừng ban cho em mọi đớn đau. Yêu anh, yêu lắm, yêu nhiều. Tàn tạ thân xác, tiêu điều giấc mơ.

Tha thứ cho một người thực rất đơn giản, ta có thể tha thứ, nhưng lại không cách nào quên được.

Thuở thiếu thời cũng như trang giấy trắng, dũng mãnh thẳng bước, khăng khăng không hiểu được thế nào là yêu. Đến khi đời người theo năm tháng dần lắng đọng, rêu xanh phủ kín lối về tuổi trẻ, ngàn cánh hoa rũ mình chao liệng thì con người cuối cùng cũng học được cách bao dung và cảm thông. Nhưng tuyệt nhiên lại mất đi dũng khí…dũng khí để yêu.

Nếu biết bài hát nào nghe vào sẽ buồn thương, thì có thể không nghe nữa…Vậy nếu như biết rõ yêu một người sẽ rất đau lòng, có thể khiến bản thân mình không yêu nữa được không?


Những câu nói hay nhất về tình yêu của thế hệ 8x 9x 10x 8

Là khi một mình nằm nghe tiếng mưa, chợt thấy tâm mình chênh chao đến lạ….Là khi không có anh ở bên, đi một mình, ăn một mình, lảm nhảm một mình cho bớt cô đơn….Là khi vấp phải khó khăn, chỉ có thể chẳng làm gì cả, khóc một mình rồi đứng dậy đi tiếp, cứ tự khóc rồi tự lau….Nếu cô đơn chỉ đơn giản là một mình như thế, tôi có thế sống trong đó thật lâu….Nhưng tiếc rằng nỗi cô đơn thì thường mênh mông lắm. Đi một mình chưa hẳn đã cô đơn… Thế nhưng ở giữa bao người lại qua, chợt nhận ra bản thân sao mà cô độc. Đáng sợ lắm thay!

Anh muốn nói với em, niềm vui phải đánh đổi bằng nỗi đau, nụ cười phải đánh đổi bằng nước mắt, trưởng thành phải đánh đổi từ những vết thương, thành công phải đánh đổi bằng sự hi sinh. Anh hi vọng, lúc vui vẻ được chia sẻ cùng em, lúc tươi cười được nhìn thấy vẻ mặt rạng rỡ của em, lúc thành công có em chứng kiến. Anh muốn có em mãi mãi ở bên anh.

Nếu biết bài hát nào nghe vào sẽ buồn thương, thì có thể không nghe nữa….Vậy nếu như biết rõ yêu một người sẽ rất đau lòng, có thể khiến bản thân mình không yêu nữa được không?

Tất cả tiền tài, quyền lực, hận thù và nỗi đau luôn bám riết lấy con người ta đến mức nghẹt thở, ai cũng cố vùng vẫy, cố chạy trốn để tìm đến một nơi khác ngọt ngào và đáng sống hơn: Nơi có tình yêu thương…

Tuy em vẫn luôn cảm thấy bất an, sợ rằng anh sẽ biến mất bất cứ lúc nào. Nhưng nếu khoảng thời gian chúng ta ở bên nhau, có thể ngừng lại vĩnh viễn, em nguyện dâng hiến cả linh hồn. Trái tim em đau đớn như vậy khiến đôi lúc em bắt đầu suy nghĩ… nếu như lúc đầu không gặp anh…Dù vậy, cho dù thời gian có quay ngược trở lại, em cũng vẫn sẽ gặp lại anh. Chúng ta vẫn sẽ không ngừng cãi cọ, anh vẫn sẽ rung động vì em và vẫn sẽ yêu em.

Chắc chắn anh không bao giờ biết em từng hy vọng phía cuối con đường này có anh đang đứng chờ em.

Rồi sẽ có một người đi qua cuộc đời ta, người ấy không hẳn sẽ mang đến cho ta tất cả, nhưng dám bỏ tất cả để yêu ta.

Trước một người không trân trọng bạn, dù bạn có khóc một trăm lần cũng chẳng thể đổi lấy một lần nhíu mày thương xót của họ đâu….Người ta căn bản không quan tâm đến nỗi đau của bạn.
Nếu như có thể quay lại quá khứ, nếu có thể quay về lúc trước khi gặp gỡ người đó thực sự tốt bao nhiêu. Nếu có thể như vậy, dù cho anh ấy có khuấy động trái tim mình thế nào, mình cũng không dao động, mình cũng không thích anh ấy. Chỉ cần nghĩ đến việc anh ấy không thể ở bên mình nữa, mình cảm thấy cô đơn đến có thể chết đi được.

Cuộc sống cứ luôn duy trì trong trạng thái đơn điệu và thuần túy như vậy. Cần phải sống. Dù rằng chán ngán vô cùng, dù lòng luôn khiếp sợ hay hoài nghi. Dù người mong đợi có lẽ không xuất hiện. Lời hứa hẹn có được sẽ không bền lâu….Những lúc mệt mỏi, một mình tì lên ban công ở tầng thứ mười tám nhìn xuống dưới. Người và xe trên phố lúc nhúc như bầy kiến. Các tòa nhà cao tầng như đồ xếp hình bằng gỗ. Dù có kêu to lên một tiếng, âm thanh cũng rất nhanh chóng bị gió tải ra vung vãi. Phải rất lâu, rất lâu không được nhìn thấy bầu trời bao la và xanh thẳm như vậy. Ngày xanh của mùa đông. Thoắt một cái nó chui tọt vào mắt, khiến người ta nhức nhối

Khi bạn muốn yêu nhưng không được người đón nhận thì đến khi được đón nhận lại thấy mình không còn muốn yêu và người cũng không đáng để yêu….Người ta gọi đấy là lẽ đời.

Tôi không hề biết rằng, ánh mắt dịu dàng kia khi mất đi yêu thương lại có thể lạnh lùng như thế; lời nói lúc trước đầy thiết tha, giờ chia xa bỗng trở nên ác ý…Tôi không hề biết, chia tay là hết, chia tay là đớn đau như vậy….Người ấy ra đi…

Người như một dấu chấm nằm ngổn ngang trong mọi mối quan hệ ngăn cách ta và bao người con trai khác. Ta chẳng thể vượt qua hay vạch ra một giới hạn khác cho mình, vì kẻ chiếm lĩnh lấy trái tim ta chính là giới hạn của ta.

Vì thời gian yêu nhau quá dài thì tình cảm cũng biến đổi. Muốn không thay đổi chỉ có cách giữ thời gian ngừng trôi.

Cái gì đúng và cái gì không? Thật khó để phân định giữa thế giới loạn lạc này. Làm sao ta có thể sống theo cách của người khác?
Nếu bạn định tuân theo người khác, hãy quên đi, nếu không bạn chỉ là một con rối rỗng tuếch. Người quyết định phải là chính bạn thôi….Tôi sẽ tuân theo những quy tắc của riêng tôi. Đằng nào rồi mọi thứ cũng trở về tro bụi. Cứ đốt đi!

Nếu là cô gái mà anh thích….Vậy anh đừng quan tâm trong lòng người khác nghĩ như thế nào. Mà hãy bảo vệ cô gái đó theo cách của anh

Ba nói rằng sẽ có vài kỷ niệm mà một ngày nào đó ta quên đi, vì những kỷ niệm đó chỉ là chuyện nhỏ nhặt, không quan trọng. Nhưng anh biết không, những chuyện nhỏ nhặt như vậy mới nói cho ta biết ta đã từng là ai.


Những câu nói hay nhất về tình yêu của thế hệ 8x 9x 10x 9

Cảm thông cũng là một cách nghe. Trái tim có lỗ tai của nó, bạn tin không?

Khi biết ai đó vì muốn có được ta mà trở nên giả dối thì ngoài đáng giận ta chỉ còn thấy người thật đáng thương.

Mọi con đường trên thế gian này đều có thể bị khuất lấp đi, chỉ có một lối đi là sẽ luôn thênh thang đón ta trở lại : Đường về nhà.

Trong sâu thẳm mỗi chúng ta dường như luôn khát khao sẽ có ai đó đến bên, chân thành nhìn vào ta mà nói rằng: “Hãy sống thật bình thản, đừng quá lo, đừng cả nghĩ, cũng đừng liều mạng mà tranh đoạt. Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, hai chúng ta cùng đi, cũng sẽ từ nơi đó cùng trở về. Nhắm mắt lại, khi mở ra sẽ tốt hết thôi.”…Giá có ai đó nhắc ta đi chậm, ta đã chẳng ngơ ngẩn bởi lạc đường…

Anh quả thực rất tốt, nhưng anh không yêu tôi. Vì thế sự tốt đẹp của anh trở nên tàn nhẫn….Tôi quả thực rất yêu anh, nhưng anh không yêu tôi. Vì thế tình yêu tôi trân trọng hóa ra rẻ mạt.

Có những người, bạn chỉ nhớ thương rồi… để đấy. Bởi ngay cả việc đau khổ vì họ cũng không được phép. Cuộc sống luôn có nhiều những mối nợ không duyên.

Trong tình yêu, có hai loại. Loại thứ nhất là một câu chuyện cổ tích. Loại thứ hai là một bài học.

Có một vài người sống thật kì lạ. Đối xử không tốt với họ, họ chỉ giận ngay lúc đó rồi quên luôn. Nhưng nếu bạn đối tốt với họ dù chỉ chút xíu, họ sẽ nhớ thật kĩ, đôi khi là cảm kích suốt cuộc đời.

Có những con người, níu kéo chúng ta là vì họ sợ hãi đánh mất ta, không muốn để ta rời bỏ họ….Nhưng cũng có rất nhiều người khác, níu kéo ta ở lại, để rồi ta phải đưa mắt dõi theo họ rời đi, đến một lần ngoái đầu cũng không ngoảnh lại.

Vào thời điểm bắt đầu, chúng ta đều biết, luôn luôn có một kết thúc.

Tại một thời điểm nhất định, mọi thứ đột nhiên trở nên rõ ràng hơn, tôi là người đã nhận được rất nhiều tình yêu và sự cổ vũ trong cuộc đời mình, và tôi sẽ sống một cuộc sống với tất cả những hạnh phúc đó.

Yêu một người thì ra là như thế. Bạn có thể mất bất cứ thứ gì, nhưng riêng trái tim thì không thể.

Đau khổ nhất, không phải yêu đơn phương một ai đó. Đau khổ nhất, chính là ở bên người mình yêu thương mà cư xử như không có gì….Tình yêu, có lẽ không cần phải bắt nguồn từ những rung động bất ngờ của lần đầu gặp mặt. Tình yêu, đôi khi chỉ là những săn sóc nhỏ nhặt lúc ta ở bên nhau.

Người đối tốt với ta bằng giả dối, kẻ đó sẽ chỉ dùng miệng lưỡi đánh lừa ta thôi. Còn người dùng chân tâm đối tốt với ta, họ nhất định sẽ dùng hành động chứng minh tất cả….Tốt, là quan tâm ta từ những điều nho nhỏ hàng ngày, chứ không phải là một lời hứa trăng sao, hứa xong để đó.
Cuộc đời chúng ta sẽ trải qua rất nhiều chuyện, không phải chuyện nào cũng như ý, nên đừng biến những thứ không như ý thành nỗi đau bất diệt.

Tình yêu có những lí lẽ không ai hiểu được, dù lí lẽ của nó thường dẫn đến rất nhiều nước mắt, nỗi đau và tổn thương…

Trên đời này, có hai điều khiến con người ta trở nên thực sự đáng thương: một là khi đã quen phải làm bạn với cô đơn; và hai, là khi đối diện với đau thương, lại quên mất phải đau như thế nào.

Cuộc sống không dừng lại, cô đơn cũng không thôi… cô đơn, cuộc sống , tình yêu luôn quay vòng….Tiền đề của sự cô đơn hẳn là tình yêu gọi là mãi mãi.

Nếu như cuộc gặp gỡ rực rỡ, đã định trước chuyến ly tan, quay người ra đi, bạn có hối hận vì đã từng có một lần như thế hay không? Nếu như sự nở rộ của sinh mệnh là để đổi lấy sự quạnh quẽ của linh hồn, bạn có thể bình tĩnh hưởng thụ nỗi lạnh lẽo này không?

Trên đời này có hai loại người, một loại sống đơn giản vui vẻ, không thích truy cứu chân tướng sự thật. Một loại khác luôn muốn nhìn thấu đáo sự việc, mặc dù hiện thực tàn khốc, cũng sẽ chịu nỗi đau một cách tỉnh táo..

Có thể viết một lá thư dài, đã biết có thể viết những gì. Đã biết có thể viết cho ai, thật là hạnh phúc. Cô ngồi đối diện với hạnh phúc. Đã từ lâu, cô không biết mình có thể viết cho ai. Và trên thư có thể nói những gì.

Tình yêu chưa đến, những tháng ngày được vô tư, những đau khổ nhất là gì, là những bài kiểm tra và điểm số….Nhìn lại quãng thời gian áp lực đó vẫn thấy chỉ là chuyện nhỏ.

Bởi một quyết định luôn cần phải trả giá, nên một khi đã quyết định từ bỏ thứ gì đó, nghĩa là đã không còn cần nó nữa rồi. Cho dù có tự động quay lại thì, cũng coi như là, có-cũng-như-không vậy thôi.
Những ai chưa từng nếm trải mùi đời sẽ không hiểu người khác phải nhọc nhằn thế nào mới kiếm được miếng ăn.

Đôi khi người ta nhầm lẫn giữa hai khái niệm sống thật với bản thân và hoàn thiện bản thân.

Mải đuổi theo một người, tôi đã quên mất thế giới của riêng mình, vì vậy, bất cứ khi nào tôi rời khỏi thế giới của người đó, tôi hoàn toàn bị lạc lõng.

Đa số phụ nữ chỉ nổi giận với người mà mình có cảm giác an toàn. Bởi vì trong tiềm thức họ nghĩ rằng do dù thế nào đi nữa thì đối phương cũng không rời bỏ họ mà đi. Cho nên bùng phát cơn giận dữ cũng chính là một sự ỷ lại…

Có một lời hứa để trông ngóng, một lời hẹn để chờ đợi, hóa ra cũng là thứ bám víu hy vọng để người ta sống tốt đến một lúc nào đó. Cho nên đừng trách những người thất hứa quên hẹn với mình, vì dù sao cũng đã từng một thời, họ chính là động lực cho chúng ta hồ hởi sống và tin.

Bạn đã có cảm giác thế này bao giờ chưa? Đó là lúc bạn bỗng muốn đến một nơi nào đó hoàn toàn khác và trở thành một con người hoàn toàn khác.

Đời mệt mỏi quá, ai cũng đang cố gắng sống cho trọn vẹn trước khi những thứ bất an đổ ập đến mình. Vậy mà có tình yêu là mãi chưa trọn vẹn.

Vì là người coi trọng quá khứ hơn bất kì ai, nên tôi nhận ra bản thân còn mang quá nhiều vương vấn cho những nuối tiếc của một thời tuổi trẻ, cho một thời vụng dại và hồn nhiên.


“Chúng ta yêu một người, rốt cuộc là vì lẽ gì? Vì người ấy có vẻ đáng thương, vì một nụ cười, vì một lời nói, một sự việc? Hay đơn giản chỉ vì đó là chính người ấy, không phải một ai khác?”

Nỗi đau khổ của người khác, giống như 1 vũng nước nhỏ. Nhìn thấy, biết đó, mà chẳng rõ nông sâu. Người ở trong ấy, chịu dày vò thế nào, vốn dĩ chẳng ai biết được.

Anh có biết là ký ức khứu giác là loại ký ức duy nhất không bao giờ phai tàn không? Khuôn mặt của những người ta yêu thương nhất rồi cũng nhòa dần theo thời gian, những giọng nói cũng phai mờ, nhưng mùi hương thì không bao giờ.

Quá ư thông minh chưa hẳn đã tốt. Khi bi kịch xảy đến, người thông minh sẽ cảm thấy vô cùng tồi tệ và không thể chấp nhận hiện thực, thậm chí không thể chịu đựng nổi. Người bình thường có thể xem nhẹ hoặc bỏ qua để tiếp tục sống, nhưng họ thì không.Họ dễ trở nên mất phương hướng và hóa điên dại và cuộc đời họ vì thế sẽ chỉ toàn thảm kịch….Đó là bi kịch của những người thông minh.

Ta cứ trách cuộc đời hay méo mó….Sao ta không tròn ngay tự trong tâm?

Người ta đi khắp thế gian để kiếm tìm hạnh phúc… Nào biết rằng, khoảng khắc bàn tay ấm áp của người nắm lấy tay ta, kỳ thực đã là thời khắc hạnh phúc nhất rồi…

Chúng ta đến với nhau và tưởng rằng định mệnh sẽ cho chúng ta được ở bên nhau, nhưng chúng ta đâu có ngờ, chính từ giây phút gặp gỡ ấy, định mệnh đã âm thầm lên kế hoạch cho ngày ta rời xa….

Đôi khi, yêu chỉ trong một khắc, lại ràng buộc nhau trong day dứt cả đời. Chính là, buông tay không nỡ, quên đi chẳng đành…

Có những lỗi lầm, không phải vì vô tâm, mà bởi quá để tâm.

Chỉ cần buông chiếc lá cuối cùng hoa sẽ nở trong những cành lá mới….Chỉ cần xem nỗi buồn là hạt bụi thì bụi buồn sẽ theo gió bay đi.
Con người thật mâu thuẫn, có lúc muốn bước sang trang mới của cuộc đời, quên toàn bộ chuyện cũ, có lúc lại luyến tiếc quá khứ đến độ tự tra tấn bản thân mình .

Lúc đang yêu chúng ta thiếu đi khoảng cách để làm ta tỉnh ngộ. Đến khi hết yêu rồi thì chúng ta lại thiếu đi sự dũng cảm để tự ngộ về những điều mình đã trải qua.

Đứng trước nỗi buồn của một người con gái, tôi luôn luôn xốn xang và cảm thấy mình có lỗi trong chuyện đó, mặc dù nhiều khi nguyên do của nỗi buồn chẳng dính dáng gì đến tôi.

Nếu như có kiếp sau, chúng ta nguyện trở thành một đôi chuột nho nhỏ. Ngốc dại mà yêu nhau, ngơ ngác mà sống cùng, vụng về tựa vào nhau, một đời ngây đần cũng chỉ bên nhau. Nếu như mình bệnh rồi, ta sẽ ôm mình trong tay, giúp mình uống thuốc diệt chuột…

Tình yêu giống như một con chó. Khi ta đuổi thì nó chạy, khi ta chạy nó lại đuổi theo và khi ta đứng yên thì nó sủa.

Từ tha thứ thì nói lên rất dễ dàng, nhưng lòng khoan dung tha thứ thì không dễ gì.

Và cho đến những tháng ngày sau này mới nhận ra rằng. Điều ngọt ngào nhất và cũng khờ dại nhất khi yêu một người đàn ông thật lòng. Đó là luôn tìm cách biện minh cho mọi lỗi lầm của anh ta…


Những câu nói hay nhất về tình yêu của thế hệ 8x 9x 10x 10

Cây cối vì dự trữ dinh dưỡng để vượt qua mùa đông rét lạnh, sẽ không chút do dự bỏ đi lá cây sống phụ thuộc vào nó, bởi vì lúc này lá cây với nó mà nói đã trở thành có cũng được mà không có cũng không sao, để lại còn lãng phí chất dinh dưỡng để nuôi nữa….Nhưng hình như cây đã quên, trong mùa hè nóng bức nhất, chính những lá cây này đã cung cấp dinh dưỡng giúp nó chống chọi với nắng gắt của ánh mặt trời…sự phản bội trong tình yêu cũng tương tự như vậy
Hai đường thẳng giao nhau còn chả bằng hai đường thẳng song song….Hai đường thẳng song song còn có thể nhìn thấy nhau, mà hai đường thẳng giao nhau lại càng ngày càng xa. Hai đường thẳng kia, huy hoàng giao nhau, rộn ràng trôi qua nhau. Mà điểm tương giao, chỉ là một chấm nhỏ.

Trái tim của những kẻ yêu đơn phương thường rất mạnh mẽ. Nhưng nó không phải là sắt đá đâu… Nó cũng biết đau đấy… Vậy nên, đừng một lần lại một lần khảm vào đó những vết thương. Nỗi đau không thể lành, thời gian chỉ làm trái tim thêm rỉ máu…Nếu đã không thể đáp lại bằng tình yêu, hãy để trái tim ấy được yên bình…dù chỉ là trong hồi ức…

Đôi lúc, vì quá yêu. Mà con người ta mù quáng. Tin tưởng rằng: “Chỉ cần một tình yêu chân thành và sự cố gắng. Sẽ có thể thay đổi một con người hay níu kéo một mối quan hệ để cả hai trở nên tốt hơn..”Nhưng, rốt cuộc thì người chân thành và cố gắng hơn, lại là người đau nhất.

Con người từ lúc sinh ra đến lúc chết đi sẽ gặp khoảng 30 ngàn người. Trong số đó, 3 ngàn người là bạn bè và những người có quen biết trong trường học và công sở. Nhưng những người bạn có thể tâm sự về vấn đề riêng tư hơn chỉ có 300 người. Trong những cơ hội gặp gỡ đó, thậm chí tính cả lúc chúng ta chưa sinh ra, thì một cuộc gặp gỡ đặc biệt cũng đã được ông trời sắp đặt….Nhưng sợi dây số phận nối bạn với con người duy nhất đó, không ai có thể nhìn thấy được. Tuy vậy sợi dây tơ hồng đã luồn vào ngón út của hai người, buộc chặt và gắn kết hai số phận lại với nhau. Vì vậy tôi tin rằng tôi luôn tin rằng nếu gặp được người đó thì chắc chắn tôi sẽ yêu anh ấy.

Trái tim của một người con gái, thường thì sẽ không đau khổ vì những chuyện to lớn, mà đều bởi vì gặp phải những điều thất vọng nhỏ nhặt, rồi dần dần sẽ trở thành nỗi thương tâm.

Tự dưng tôi thấy một nỗi sợ hãi lạ lùng khi chợt nhìn những người trẻ tuổi im lặng, như thể sự im lặng không dành cho họ. Những giây phút như vậy như có một lứa tuổi khác đang nằm bên dưới khuôn mặt đó, cử chỉ đó. Họ đang suy nghĩ điều gì? Chỉ còn năm nay, chúng tôi sẽ ra trường, mỗi người sẽ kiếm một thế giới riêng cho mình. Tức là chúng tôi sẽ làm những phép cộng. Tôi cộng cuộc sống vào đời tôi, một đời sống đầy thực thụ chứ không thơ mộng ở giảng đường. Đồng thời, tôi cũng làm những phép trừ…Những cuộc gặp gỡ cộng và trừ đã để lại trong tôi những nỗi buồn thực sự quay quắt…

Đời người như một sân khấu, bạn có thể là vai chính trong vở kịch này, nhưng cũng có thể là vai phụ trong vở kịch khác. Vậy, hãy xác định vai diễn của mình và hoàn thành tốt nó, bởi vì, dù thế nào đi nữa, sẽ luôn có vở kịch dành riêng cho chính bạn.

Một ngày nào đó em sẽ hiểu, trên thế giới này, có một người hoàn toàn thuộc về em.

Đi sâu vào thế giới của người lớn, thật ra rất cô đơn. Sẽ thiên nhiều hơn về vị kỷ, còn những thứ trước kia, có lẽ cũng sẽ quên đi nhanh chóng. Là người lớn, cũng bớt sự điên cuồng, ngô ngố hơn thì phải? À, không điên cuồng, ngố nhưng lại theo một nghĩa khác. Tôi nghĩ, chắc khoảng ba mươi, ba mốt tuổi đầu chẳng còn ai đi bẻ trộm ngô để nướng giữa đồng vào đêm trăng sáng hay đuổi nhau huỳnh huỵch trên đường nữa đâu nhỉ? Nếu có, thì quả thật là điên cuồng rồi.

Hai người bên nhau lâu ngày sẽ dần gắn bó mật thiết như tay trái cùng tay phải. Cho dù không yêu nhau nhưng cũng sẽ lựa chọn ở bên nhau, bởi vì từ bỏ đoạn thời gian đã gần gũi như thế cần phải có sự quyết tâm rất lớn. Có thể một lúc nào đó sẽ xuất hiện người bạn yêu, nhưng rồi cũng chỉ là một hành khách bước qua cuộc đời của bạn, bạn vẫn sẽ nắm lấy tay trái hay tay phải của mình mà đi hết cuộc đời. Đôi khi tình yêu và hạnh phúc không liên quan đến nhau.

Cuộc đời này, không cầu xin quá nhiều, chỉ cầu xin có một người như thế. Bạn liếc mắt nhìn anh một cái thôi, anh đã biết bạn muốn gì. Khi bạn vui, anh cười cùng bạn. Khi bạn khó khăn, anh có thể bảo vệ bạn, nắm chặt tay bạn cùng đi về phía trước. Rất may mắn, tôi đã tìm được người ấy rồi.

Thương người chính là hại người, hại ta. Dây dưa chính là hại ta, hại người. Nợ thì phải trả, không sớm thì muộn thôi, không tránh được cả đời đâu.. Đừng bao giờ hủy hoại chính mình vì một ai khác, không đáng đâu.

Âm nhạc không nằm ở những nốt nhạc mà ở cái khoảng không ở giữa những nốt nhạc. Giữa những nốt nhạc là âm nhạc. Giữa những con người là tình yêu. Những nốt nhạc và những con người không có ý nghĩa. Ý nghĩa nằm ở giữa chúng, ở giữa họ.

Vết thương đau đớn nhất thế gian chính là vết thương không đổ máu, không có thuốc hay, cũng không thể chữa khỏi, cho dù bình phục, cũng như ánh trăng trên mặt nước, nhìn thì thật tròn vẹn, yên bình, nhưng mỗi khi gió thổi qua, nó sẽ dễ dàng lộ ra vết rách, âm thầm đau đớn.

Nắng ngoài cửa số khá chói mắt, không biết trong sân trường yên tĩnh đang ẩn giấu bao nhiêu tình cảm yêu mến chân thật, giản dị, chỉ tiếc rằng họ không hiểu được rằng hồi đó mọi cái còn quá sớm, năm tháng trôi qua, những tình cảm dù gắn bó đến đâu cũng sẽ trôi mất, yêu đơn phương có thể nâng đỡ mọi ước mơ của tuổi thanh xuân, nhưng lại không thể ngăn chặn hiện thực mong manh khi đã trở thành người lớn.

Mỗi người trên đời này, dù già dù trẻ, hoá ra đều sợ hãi cô đơn. Bởi sợ phải làm bạn với cô đơn, nên mới sinh ra những mối tình đơn phương, mới phải bi thương trong nhớ nhung, hoài niệm…

Tình yêu là thứ làm cho người ta đoán không được, hiểu không thấu, một giờ trước, nó còn làm bạn tức giận đến nỗi muốn hủy diệt cả thế giới, một giờ sau nó lại làm bạn giật mình thấy thế giới này đẹp biết bao nhiêu, nơi đen tối nhất cũng nhuốm màu kì diệu.

Tầm mắt của con người đã quyết định rồi, bất kể chúng ta chuyển động như thế nào, đều chỉ vĩnh viễn nhìn đến 180 độ, còn cuộc sống là 360 độ. Vì thế luôn có một số việc cứ đến rồi đi mà chúng ta không hề hay biết.

Có thể người khác là bí mật của bạn, có thể bạn là bí mật của người khác, có thể trong khi bạn cười hì hì mà nói: “Cuộc sống của tôi không có bí mật”, thì một lúc nào đó, hình bóng bạn đã được một người nào đó chôn sâu trong kí ức rồi, bất kể là tình bạn, tình yêu hay tình thân.



Chuyện tình cảm không giống với những chuyện khác, là của mình thì nhất định sẽ là của mình, không phải của mình, có cố cưỡng ép cũng không chắc đã được hạnh phúc.

Có hai cách để đối mặt với nỗi đau. Một là bạn để cho nó dần hủy hoại bạn, hoặc bạn có thể sử dụng nó làm động lực. Để bạn có thể tiếp tục mơ ước, tiếp tục làm việc chăm chỉ hơn.

Đàn ông chinh phục thế giới để có được phụ nữ….Còn phụ nữ chinh phục đàn ông để có được cả thế giới.

Kẻ không hiểu ý nghĩa của ước hẹn mới dễ dàng hẹn ước, người thật sự xem trọng nó sẽ không tùy tiện thề hứa đâu….Khi anh đã chắc chắn làm được thì anh mới hứa hẹn, anh sẽ không hứa những chuyện mình chưa nắm chắc. Lời hứa rất nặng đấy.

“Đúng hay sai không quan trọng. Chỉ là người khác có tin bạn hay không thôi”

Nói dối là một trò chơi cân não. Bắt đầu và kết thúc phải thật hoàn hảo. Anh cần phải có trí nhớ tốt, phản xạ nhanh, và phải thêm một chút sáng tạo nữa…

Cuối cùng thì không có gì là hoàn toàn thuộc về mình, kể cả những thói quen vốn tưởng chỉ của hai người với nhau, cũng mang đi cho người thứ ba được.

Khi yêu, đừng thề hứa. Bản thân tình yêu là một lời thề rồi!

Người ta có thể cố tìm cách thay đổi diện mạo, thái độ, che đậy suy nghĩ, nhưng cái thần của đôi mắt và cái khí chất của con người là thứ không cách nào giả mạo được
Tớ biết, cậu học hành chẳng ra gì, vận động cũng chẳng ra gì, cố gắng chẳng hề có, là người hết thuốc chữa…Thế nhưng, cậu lại là một người tốt và quan trọng hơn là cậu là người tớ yêu…Thế thôi

Có những khi bất lực, tôi chới với trong khoảng không, rơi, và rơi mãi, đi qua những miền đất chẳng có ai. Tôi đã thôi không khóc như những ngày đầu. Không phải khóc làm gì cả, cũng chẳng ai biết, tôi giữ cho riêng tôi. Và nụ cười sẽ hong khô tất cả, tôi không rõ có hong khô được không, tạm thời, nụ cười làm đóng băng những vết thương lại. Nhưng lúc ấy, chẳng hiểu sao nước mắt tôi đã chạy vòng quanh.

Cuộc sống cũng như những mảnh ghép tạo nên bức tranh cuộc đời mỗi người. Và giống như một bức tranh có mảng sáng mảng tối, 1 cuộc đời cũng có những nỗi buồn và niềm vui.

Bạn sẽ không thể biết được khi nào thì những người mà bạn yêu thương không còn ở bên bạn nữa. Có cuộc chia ly nào mà không buồn? Nhất là những cuộc chia ly nói với bạn rằng sẽ rất lâu sau mới còn gặp lại.

Tôi bất lực, trong thế giới toàn người là người, không ai quen biết tôi, không ai cả. Sao tôi lại có thể khóc, giữa chốn đông người như vậy? Mặc kệ, đâu có ai quen biết tôi, tôi không khóc, là tại mưa, tôi không khóc

Những bản dương cầm cùng những lần gặp gỡ. Có những cuộc gặp gỡ tình cờ là duyên phận cả đời gắn bó. Có những cuộc gặp gỡ chỉ là tình cờ đúng nghĩa mà thôi…

Đau hoài rồi cũng quen. Nhớ hoài rồi cũng nhạt. Vì cậu chẳng thể bắt rể vào bất cứ nơi đâu, mà gió ngoài kia vẫn mải miết thổi thì làm sao tớ giữ nổi cho đừng cuốn đi?....Cuộc sống và con người vốn dĩ luôn thay đổi, như những ngọn gió không ngừng thổi bao giờ. Gió trời sao mà nắm lấy? Duyên giữa người với người, níu lại bằng gì đây? Thế nên Ra đi và Ở lại, đôi lúc chỉ là một mà thôi…..Giống như việc bản thân đang ở một nơi mà lòng hướng về khoảng trời khác thì cho dù không dời chân đi, tự khắc chúng ta cũng đã không thuộc về chốn-hiện-tại nữa rồi.

Hạnh phúc là một cái gì đó dễ tìm nhưng khó giữ. Đôi khi, chỉ một cái lỡ tay cũng có thể làm mọi thứ vỡ tan như bong bóng xà phòng. Nhưng cũng có khi nó còn chưa kịp định hình đã vội tan biến như cõi hư vô khiến lòng ta cứ mãi ngẩn ngơ, tiếc nuối…

Mặc kệ người ta nói, tôi cứ vẫn là tôi….Con gái mạnh mẽ sẽ không còn dễ thương nữa….Không ai sống mà không làm phiền người khác…Thương hại cũng là cách sẻ chia đau buồn của người khác…Cho dù việc nhỏ nhoi đến đâu, tôi vẫn là một người có ích cho mọi người

Cái đau lòng nhất không phải sống trong cuộc đời không có ai cần mình, không có ai hiểu mình. Mà là có sống hết cả đời vẫn không biết ai là người thật sự cần mình, ai thật sự hiểu mình…

Người ta luôn mặc định những người giỏi giang và hay cười thì chẳng còn gì mà phải sầu cho khổ. Nhưng chẳng ai nhớ rằng cái vỏ con ốc có cứng cũng chỉ là để che đi phần mềm yếu bên trong, dễ bị tổn thương. Mà khi cái tổn thương ấy không thể nói ra bằng miệng, thì sẽ quay trở lại và hành hình trái tim. Trái tim câm lặng, chịu đau, ròng ròng.

Ở đời, chẳng ai có trách nhiệm phải yêu thương ai hết. Người luôn yêu em rồi cũng sẽ rời bỏ em khi nhẫn nại cùng tự tôn đều mất đi. Người ta đâu chỉ sống để đơn phương phía sau, mãi nhìn về một hướng….Em rồi sẽ hiểu, từ bỏ đôi khi đồng nghĩa với thở dài…thanh thản buông tay một người để tìm kiếm cả bầu trời xanh…Vì ai lại bên ai mãi được đâu…

Giành được lòng tin rất khó mà hủy diệt thì dễ lắm, quan trọng không phải là dối gạt chuyện lớn hay nhỏ mà chính việc dối gạt đã là vấn đề.

Sợ hãi những thứ không tên của ngày mai là điều tự nhiên. Nhưng phí phạm ngày hôm nay vì sự hèn nhát đó là điều ngớ ngẩn nhất.

Tôi là người tha thiết cầu mong anh được hạnh phúc hơn bất kì ai khác trên cõi đời này, chỉ có điều khi nghĩ đến niềm hạnh phúc đó không có phần mình, vẫn sẽ cảm thấy rất đau.

Tình yêu thời nào cũng có. Nhưng có tình yêu kết thúc bi thảm đến độ có khi con người không dám yêu. Yêu mà khổ quá thì yêu làm gì. Có người đã nói như vậy. Tôi đã có dịp đứng trên hai mặt của tình yêu và dù sao chăng nữa, tôi vẫn muốn giữ lại trong lòng một ý nghĩa bền vững: “Cuộc sống không thể thiếu tình yêu”

Con người không phân biệt sang hèn…Nhưng nhân cách thì lại có cao thấp.